Thứ Tư, Tháng Năm 22, 2024
spot_img

Hạnh phúc đơn giản là được bước đi bằng chính đôi chân của mình

Những ngày cuối tháng 7, khi mà đồng nghiệp mình bắt đầu cài FoxSteps và thử nghiệm với những bước chân đầu tiên để chinh phục 13 vòng trái đất để góp vào quỹ xây dựng sân chơi cho trẻ em, mình vẫn rất hờ hững và thơ ơ. Cho đến một ngày…

Cho đến một ngày sếp mình bắt buộc 100% phải cài đặt, mình đã làm vì đó là một phần trách nhiệm trong công việc. Mình vẫn nhớ khi liên quân mình đặt ra những mục tiêu & số km cho từng ngày, từng tuần, mình đã đăng ký ở mức thấp nhất, vì mình không mặn mà gì cho lắm. Hai ngày đầu tiên mình không đi km nào, sau đó mọi người nhắn tin trên group động viên kêu gọi nhau đi. Mình cảm thấy mình cần có trách nhiệm hơn, vì đây không chỉ là một cuộc chơi, một chương trình gây quỹ, mà nó còn thể hiện tính kỷ luật của bản thân trong một tập thể.

Khi mình đặt những bước chân đầu tiên trong chương trình Foxsteps là khi mình vẫn chưa thật sự hiểu rõ mục đích của chương trình. Mình chỉ nghĩ rằng, trong cuộc chơi tập thể, nếu mình không thể là một trong những người kéo đội đi lên thì mình cũng sẽ không bao giờ trở thành người kéo đội đi xuống. Đây chính là tính cách của mình từ ngày còn bé đến lúc đi học, ra trường và đi làm. Rồi mình dần tìm hiểu, mình biết mục đích làm chương trình này để làm gì, và những bước chân của mình trở nên hăng hái hơn, nhiệt huyết hơn.

Từ con số 0 về cả tinh thần và số km, bây giờ mình đã lên top 2 liên quân & đầu 3 số km. Thật sự cũng không dễ dàng gì nếu như không có sự quyết tâm. Mỗi sáng mình thức sớm hơn, tối về nhà muộn hơn so với thường ngày. Thời gian đầu mình thật sự có chút mệt và buồn ngủ, có khi đang đi giữa chừng mình lại chùn chân muốn về, muốn đặt lưng ngủ một giấc thật ngon, giữa sự đấu tranh của lý trí và mong muốn cá nhân, lý trí đã chiến thắng. Mình lại tiếp tục rảo bước, đi từng km từng km và không dừng lại khi bản thân còn có thể đi.

Thật ra ở công ty, rất nhiều câu hỏi đã đặt ra cho mình. Thời gian đâu mà đi vậy? Có hack không đó? Có nhờ ai đi không? Liên quân có bắt buộc không mà đi dữ vậy? Mình cũng lười giải thích nên có khi chỉ cười cho qua. Nhưng mà sẽ không ai hiểu được, thời gian lẽ ra mình ngủ thì mình đã thức, thời gian lẽ ra mình đi hẹn hò ăn uống thì mình đã tạm hoãn những cuộc vui. Mình không bao giờ nhờ ai đi, vì mình không muốn lấy công sức của người khác. Liên quân mình có quota chứ, nhưng mình nghĩ, nếu chỉ đi theo quota và dừng lại thì không còn ý nghĩa nữa. Con người ta sống phải luôn đi tới, không thể dừng khi mình còn quá nhiều khả năng và sức lực.

Đi qua 3/4 chặng đường, mình đã bắt đầu đi vào trạng thái ổn định và tạo nên lối sinh hoạt tốt cho sức khỏe. Thật tuyệt vời khi mình có tinh thần rất tốt vào mỗi sáng, ngủ ngon vào mỗi tối và đặc biệt ăn thoải mái mà không sợ mập. Chương trình đã đi đến chặng cuối, nhưng mình vẫn sẽ duy trì thói quen này, vì nó thật sự tốt cho sức khỏe và tinh thần.

XEM THÊM

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

THEO DÕI FOXNEWS

17,207Thành viênThích
5,553Người theo dõiTheo dõi
540Người theo dõiĐăng Ký
spot_img