Thân gửi FPT Telecom,
Tôi viết những dòng này vào một buổi chiều ảm đạm, bầu trời xám xịt ngoài kia giờ đã có chút tĩnh lặng sau trận mưa lớn ban sáng. Không có deadline dí, không có cuộc họp đột xuất và cũng chẳng có một dịp kỉ niệm đặc biệt gì. Chỉ là đột nhiên tôi nghĩ đến những điều mình đã trải qua khi làm việc ở nơi này và chợt muốn viết vài dòng gửi tới các anh chị em trong công ty.
Được đánh giá là một công ty công nghệ hàng đầu, chắc hẳn là vào làm ở FPT Telecom sẽ áp lực lắm, xung quanh mình sẽ toàn những đồng nghiệp “IQ vô cực”, không cẩn thận thì bị tụt lại là cái chắc, tôi nghĩ thế.
Chị Nguyễn Thị Phương Linh – Trưởng phòng Thương hiệu Tuyển dụng là người đầu tiên chào đón tôi đến với FTEL. Mới tới đã thấy mặt tôi xanh như tàu lá chuối, chị liền vỗ vai thủ thỉ: “Không cần căng thẳng đâu em, cứ thoải mái thôi, mọi người ở đây thư giãn lắm!”. Nghe thì biết thế chứ tôi không tin lắm, nghĩ chắc chị nói vậy để tôi thấy nhẹ nhõm hơn thôi. Và hình như chị biết đọc suy nghĩ nên quyết định vừa dẫn tôi đi tham quan công ty vừa kể chuyện để tôi thấy thoải mái hơn. “Chị là chị làm ở FPT từ lúc mới ra trường rồi. Làm ở đây “nghiện” lắm em ạ! Thế cho nên đến tận bây giờ chị vẫn chỉ làm ở đây thôi, chả làm ở đâu khác cả.”
Nghe xong tôi có chút ngạc nhiên. Có cái gì đặc biệt ở đây mà chị ấy lại thích đến thế nhỉ? Và ngay sau đó, câu hỏi mà tôi thắc mắc đã được giải đáp.
“Cứ trong khoảng 3 năm là chị lại được đổi việc một lần. Ví dụ nhá, năm 2022 chị được đến Bắc Giang công tác trải nghiệm 6 tháng. Rồi đến ngay năm 2023 là chị đã được sang TIN làm Nhân sự, rồi sau đó lại làm Truyền thông Nội bộ của TIN…”
Tôi tròn mắt nhìn chị liệt kê những vị trí và công việc từng làm chỉ trong khoảng vài năm ngắn ngủi. Nhưng nếu nghĩ kĩ lại thì tất cả các công việc chị từng làm đều có sự liên quan nhất định. Chị bảo ở FTEL, mọi người luôn sẵn sàng hỗ trợ và tạo điều kiện cho nhau phát triển. Họ hiểu nhau, biết được năng lực và sở trường của nhau, từ đó mới phân công những việc phù hợp với từng người.
“Ở đây, lúc nào em cũng sẽ được tạo điều kiện để tiếp cận cái mới, để phát triển. Cái kiểu nó vậy á! Chứ cứ làm mãi một việc thể nào cũng chán, sếp chả cho nghỉ có khi mình cũng tự nghỉ luôn ý chứ.”. Câu nói đùa của chị đã khiến tôi phải bật cười thành tiếng, vô tình vang vọng tới tận cuối dãy.
Vậy là thay vì ngơ ngác gõ bàn chờ việc như đã tưởng tượng thì ngày đầu đi làm tôi đã được “hướng dẫn viên” Phương Linh dắt đi “du lịch nội bộ”. Chị Linh thật sự có một khiếu hài hước rất duyên dáng nên đã giúp tôi thả lỏng hơn trước khi bước vào văn phòng làm việc. Hơn nữa, với vị trí là Trưởng phòng mà chị đích thân xuống đón rồi dẫn tôi đi trải nghiệm “FPT Tour”, dành thời gian quý báu của chị để giúp một nhân viên mới làm quen với công ty như vậy cũng khiến bản thân tôi rất cảm kích.
Không chỉ có mỗi chị Linh mà tất cả thành viên của FTEL cũng đều đáng yêu y như nhau. Cứ ngỡ làm việc trong môi trường công nghệ, người ta sẽ lạnh lùng như những dòng code đơ cứng, nhưng sự thật là lúc vừa biết danh tính của “lính mới”, các anh chị đã chạy ra bắt chuyện ngay. Người thì hỏi: “Em vào làm ở vị trí nào thế?” rồi có người thì rủ: “Trưa nay em có mang cơm không? Không mang thì lát đặt đồ ăn với chị nè!”. Nhờ có những người đồng nghiệp thân thiện như thế tôi mới có thể nhanh chóng hòa nhập được với mọi người và cũng quen việc nhanh hơn nhiều so với dự tính.
Nhắc đến cơm trưa, tôi lại nhớ đến chị Ưng Thị Ngọc Trang của Phòng Huấn luyện, đào tạo. Tôi biết chị qua những lần ăn trưa ở công ty. Hồi mới vào tôi chẳng biết ai, lại còn vốn là đứa ít nói, hướng nội nên cứ ngồi rúm ró một góc lặng im nghe mọi người trò chuyện. Trong các bữa trưa đó thì có chị Trang, là một trong những người sôi nổi nhất, kể chuyện cũng rất cuốn nên lúc chị nói cả dãy bàn đều hướng về phía chị mà lắng nghe. Đến một hôm vô tình tôi và chị lại ngồi cạnh và nói chuyện với nhau, thành ra tôi đã biết được câu chuyện của chị ở FPT Telecom.
“Nói theo ngôn ngữ của người nhà F thì chị là “quân vô lại” đấy!”, chị nói một cách dứt khoát và mạnh mẽ. “Bởi vì trước đây chị vừa ra trường đã vào làm ở FPT luôn rồi. Nhưng mà sau đấy thì chị tạm nghỉ để đi “chinh chiến” khoảng 2 năm rồi lại quay về FPT để gắn bó. Vô rồi ra, ra xong lại vô nên mới gọi là “vô lại” đó.”
Hóa ra “vô lại” không phải mang nghĩa tiêu cực mà thực chất lại khá hài hước. Vậy mà khi mới nghe tôi còn giật mình thon thót. Song, tôi hỏi lí do vì sao chị lựa chọn quay lại FPT thì chị bảo: “Tại vì bộ Gen FPT đã ngấm vào người chị mất rồi nên đi đến đâu chị cũng thấy thiếu thiếu một cái gì đó, kiểu như cái “chất” của người FPT ấy. Ở FPT chị được nói, được cãi, được tự do sáng tạo theo đúng con người mình. Và quan trọng là ở đây chị đã được gặp gỡ và làm việc với những Đồng đội có cùng tần số.”. Tự dưng nghe đến đây tôi có chút xúc động. Có thể là vì cảm xúc, cũng có thể là vì… mắc nghẹn cơm. Nhưng có một điều chắc chắn là tôi đã được hiểu thêm về FTEL qua những gì chị Trang kể trong bữa trưa hôm ấy.
Qua những lần ăn trưa ở công ty, tôi còn quen được cả chị Nguyễn Diệu Thùy của Phòng Trải nghiệm nhân viên. Vừa nhìn thấy chị là tôi nhận ra ngay vì chị là “gương mặt thân quen” trong các bài đăng trên fanpage của công ty với những content rất “Gen Z”. Tôi và chị cũng nói chuyện vài ba lần, và cũng như những người tôi đã từng tiếp xúc, chị Thùy có một tình yêu mãnh liệt dành cho FTEL. Vừa trộn cơm, chị vừa hăng say kể: “Công ty mình tổ chức nhiều hoạt động tập thể lắm, chạy deadline cứ phải gọi là liên tục! Ấy thế mà chị lại thấy vui mới ghê!”.
Vẫn trộn cơm một cách say mê, chị tiếp: “Ban đầu chị cũng chân ướt chân ráo vào công ty, chẳng quen ai, mình còn là thế hệ trẻ ở đây nữa, cũng hơi “rén” đấy! Nhưng nhờ có các hoạt động tập thể như đi tình nguyện này, đi tiếp sức các anh kỹ thuật viên này, rồi cả các hoạt động trải nghiệm thì chị mới quen được nhiều đồng nghiệp hơn, mà lại còn từ nhiều đơn vị khác nhau nữa. Các anh chị ai cũng nhiệt tình, sếp thì cũng “chill”.”
Tôi vừa ăn vừa chăm chú hóng từng câu của chị vì không hiểu sao mà nghe cứ thấy cuốn thế. “Không có chuyện “ma cũ” bắt nạt “ma mới” ở đây mà mấy anh chị còn truyền cảm hứng cho mình nữa cơ. Lạ nhỉ? Chắc chỉ có ở FTEL mới có vụ này. Cái “chất FTEL” nó vậy ý!”, chị Thùy vừa nói xong liền quay sang cười, nhắc tôi ăn cơm đi không có nguội mất ngon.
“Chất FTEL”, đây chắc là cụm từ tôi được nghe nhiều nhất từ khi mới vào làm đến giờ. Cứ mỗi khi hỏi về công ty là hầu như ai cũng nhắc đến cụm từ này. Nhưng tôi vẫn chưa hiểu thực sự cái “chất” ấy là gì. Vậy là tôi lại tìm đến chị Phương Linh để hỏi. Vẫn như mọi lần, dù bận cách mấy chị cũng tạm gác công việc lại một chút để lắng nghe và chia sẻ với tôi. Chị nói đối với chị thì cái “chất” ấy được gói gọn trong hai từ: “máu lửa” và “chân thành”. Bởi mọi người luôn “máu lửa” trong tất cả mọi việc, cùng nhau làm, cùng nhau chơi, lúc nào cũng hết mình. Còn “chân thành” là bởi ai cũng luôn mong những điều tốt đẹp nhất cho mọi người xung quanh và cho công ty. “Ở đây không hề có sự “toxic” hay nói xấu nhau đâu nha!”.
Vậy là tôi bắt đầu quan sát và cố gắng cảm nhận nhiều hơn để “hấp thụ” được hết những gì chị Linh muốn truyền tải, đặc biệt là thông qua các hoạt động và sự kiện của công ty. Mà phải công nhận FTEL lắm sự kiện thật! Cứ đôi ba ngày tôi lại thấy mọi người rục rịch đi công tác hay chuẩn bị sự kiện mới.
Có lần tôi được “ngồi ké” một lớp đào tạo của các anh kỹ thuật viên. Trong FTEL thì các anh kỹ thuật viên là những người trực tiếp đóng góp cho sự phát triển và thành công của công ty nên luôn luôn có các lớp đào tạo về chuyên môn, cả online lẫn offline để cập nhật và phổ biến các công nghệ mới giúp các anh nâng cao tay nghề. Ban đầu tôi vốn nghĩ đây là không gian của những người có chuyên môn về kỹ thuật, toàn nói chuyện về máy móc rồi chuyện dây dợ, wifi, điện đóm này kia mà tôi thì đâu có hiểu những thứ đó, ngồi nghe một hồi có khi ngủ gật đến hết giờ luôn không chừng. Nhưng ai mà ngờ, hai con mắt tôi cứ mở “thao láo” cả buổi, trong đầu thì nghĩ: “Các anh là kỹ thuật viên mà sao quăng mấy miếng hài mượt thế nhỉ?” Lớp đào tạo ấy sôi nổi và nhộn nhịp hơn tôi tưởng rất nhiều, tất cả đều hăng hái bàn luận, đóng góp ý kiến khiến cả phòng rộn ràng tiếng cười.
Kết thúc buổi đào tạo, tôi “hữu duyên” được trò chuyện với anh Hoàng Đức Tài – Đội trưởng Triển khai – Bảo trì FPT Telecom Huế. Anh tâm đắc: “Anh từng tham gia nhiều buổi chia sẻ như này rồi. Thế mà lần nào cũng vẫn thấy hay mới lạ chứ lị!”. Đối với anh Tài thì đây là các buổi thực chiến chia sẻ kinh nghiệm làm việc hiệu quả giữa các anh em trong đội ngũ, tinh gọn quy trình cải tiến công cụ và các phần mềm nhằm hỗ trợ cho công việc, rất hữu ích và sát với thực tế.
Anh Tài hào hứng kể lại: “Để nói là ấn tượng nhất thì chắc chắn là buổi training “Luôn Vui Tươi” năm 2024 vừa rồi. Vì trong buổi đó anh em được biết ý nghĩa của logo công ty này, rồi còn được học về quy tắc 5W1H để áp dụng trong lúc chăm sóc Khách hàng nữa. Hiệu quả lắm em ạ, tới giờ anh vẫn dùng quy tắc này, nhất là những lúc Khách hàng khó tính hay gặp ca Khách “chuối” thì miễn bàn luôn!”
Cũng nhờ anh mà tôi còn biết được FTEL có cả một cuộc thi tầm cỡ như “Bàn Tay Vàng” để khuyến khích anh em kỹ thuật viên sáng tạo và rèn luyện tay nghề, đồng thời tôn vinh các cá nhân xuất sắc. Đây cũng chính là một nguồn động lực để anh em kỹ thuật phấn đấu “Level Up”. Nghe anh Tài kể chuyện và giải thích vài điều về chuyên môn của anh, tôi chợt thấy kỹ thuật là cả một môn nghệ thuật, còn các anh kỹ thuật viên là những nghệ sĩ tài ba.
Sau một quãng thời gian làm việc và tiếp xúc với mọi người ở FTEL thì giờ đây tôi đã hiểu được tại sao nhiều người lại chọn gắn bó với FTEL lâu dài đến thế, tại sao có những người thực sự coi đây là ngôi nhà thứ hai của họ như vậy. Không phải vì đặc quyền hoành tráng hay các chiến tích to tát, mà bởi vì ở đây, mỗi con người đều được tôn trọng, được lắng nghe và ghi nhận, ai cũng được thử, được sai, được học, rồi lại tiếp tục vươn xa. Và quan trọng hơn cả, sẽ không có ai là đơn độc trên hành trình đó, bởi luôn có những Đồng đội ở bên, sẵn sàng đồng hành, chia sẻ, truyền cảm hứng và nâng ta dậy mỗi khi ta cần.
Có lẽ, hạnh phúc khi đi làm đôi khi không nằm ở một vị trí “xịn sò” hay mức lương “trong mơ”, mà chỉ đơn giản là được làm việc trong một môi trường mà mỗi ngày trôi qua ta đều thấy mình đang được làm những điều bản thân thật sự đam mê, được làm chính mình, thậm chí là phát triển bản thân mỗi ngày một tốt hơn so với mình của ngày hôm qua.
Chính nhờ hội tụ đầy đủ những giá trị nổi bật trong văn hóa doanh nghiệp và môi trường làm việc mà FPT Telecom đã vinh dự góp mặt trong đề cử giải thưởng quốc tế Stevie Awards for Great Employers 2025, ở hạng mục “Employer of the Year – Telecommunications” (Tên tiếng Việt: “Nhà tuyển dụng của năm – Mảng Viễn thông”). Là một trong số những đại diện đến từ Việt Nam trên hành trình chinh phục sân chơi toàn cầu, FPT Telecom đang cùng các ứng viên quốc tế tìm kiếm danh hiệu dành cho những môi trường làm việc truyền cảm hứng nhất thế giới. Mỗi lượt bình chọn của bạn không chỉ thể hiện sự tin yêu và ủng hộ dành cho FPT Telecom, mà còn là lời khẳng định mạnh mẽ với cộng đồng quốc tế rằng: Việt Nam hoàn toàn có thể kiến tạo một môi trường làm việc lý tưởng.
Để bình chọn cho FPT Telecom, bạn đọc có thể làm theo các bước sau:
- Bước 1: Truy cập vào đường dẫn bình chọn tại https://stevies-sage.secure-platform.com/a/gallery/rounds/20/vote/8966
- Bước 2: Click vào ô “I’m not a robot” và hoàn thành mã CAPTCHA xác thực
- Bước 3: Bấm vào “Confirm Vote” để hoàn tất
Thời gian bình chọn kéo dài đến 10h59 sáng ngày 11/7 (giờ Việt Nam). Người nhà Cáo có thể bình chọn sau mỗi 24 giờ và không cần đăng nhập.
Hãy cùng chung tay bình chọn cho FPT Telecom!
Thư cũng đã dài nên tôi xin phép dừng bút tại đây. Viết thư cho cả công ty mà cảm giác như viết… nhật ký học trò vậy đó! Nhưng tất cả những điều tôi đã viết đều là những gì chân thành nhất từ tận đáy lòng mình. Cảm ơn các anh chị em FTEL đã luôn “máu lửa” như thế, cảm ơn vì đã luôn dễ thương như thế, cảm ơn vì đã tạo nên một FTEL không chỉ để làm việc, mà còn để thương, để nhớ, và để tự hào.
Trân trọng!
Minh Khuê