Đó là một buổi sáng đầu tháng Năm, trời Đà Nẵng trong xanh đến lạ. Nắng nhẹ như thể cũng muốn góp chút dịu dàng vào chuyến hành trình đặc biệt của TOP 30 Kỹ thuật viên Luôn Vui Tươi FPT Telecom 2024, những con người ngày thường vẫn lặng lẽ đi giữa phố phường, leo từng nóc nhà, trèo qua từng mái ngói để giữ kết nối cho triệu gia đình Việt.
Lần này, các anh không mang theo bộ dụng cụ quen thuộc hay những chiếc đồng hồ thời gian chạy vội. TOP 30 đi cùng những người thân yêu nhất là người cha, người mẹ và vợ của mình. Trong một chuyến đi không chỉ để nghỉ ngơi, mà còn để cùng nhau nhìn lại một hành trình dài đã qua, để hiểu hơn ý nghĩa của hai chữ “kết nối”.
Trong lịch trình có một điểm đến thật đặc biệt – Trường Hy Vọng, ngôi trường được FPT lập nên sau những tháng ngày cả đất nước oằn mình vì Covid-19. Nơi ấy nuôi dưỡng những em nhỏ mồ côi, mất đi người thân trong đại dịch, những mảnh đời từng bị chia cắt bởi khoảng cách và nỗi đau. Và kỳ diệu thay, chính FPT Telecom bao gồm những người Kỹ thuật viên hôm nay, đang đứng ở đây là cầu nối giữa các em và thế giới bên ngoài trong những năm tháng khốn khó đó.
Khi đoàn xe dừng lại trước cổng trường, không khí có gì đó rất khác. Không phải là những tràng pháo tay náo nhiệt hay băng rôn rực rỡ, mà là ánh mắt lấp lánh của hàng chục đứa trẻ đang chờ đón. Chúng ào đến, ríu rít như chim non dắt tay từng anh Kỹ thuật viên đến bàn có sẵn một viên gạch nhỏ. “Các chú ký tên giúp con nhé!” – Những em học sinh ở đây nói, giọng lúng túng mà ấm áp.
Thì ra, nhà trường và các em đã chuẩn bị 30 viên gạch, mỗi viên dành cho một Kỹ thuật viên và gia đình các anh. Những viên gạch sẽ trở thành một phần trong công trình mới của trường như một lời tri ân âm thầm nhưng bền chặt. Có người rưng rưng, có người bật cười trong xúc động, có người chỉ biết cúi đầu, nắm chặt tay con mình khi ký tên lên từng viên gạch như thể gửi lại nơi ấy một mảnh nhỏ của trái tim mình.
Nhưng bất ngờ chưa dừng lại ở đó. Trong gian bếp nhỏ trong phòng LAB, nơi các em được học thực hành, chính từ những thiết bị mà FPT Telecom đã trao tặng, các em đã tự tay làm những chiếc bánh nhỏ để gửi tặng các anh Kỹ thuật viên Luôn vui tươi cùng người thân. “Đây là món quà tụi con muốn gửi đến các chú. Nhờ có các chú mà tụi con mới được học online, được vào trường, được gặp nhau…”.
Giây phút ấy, không ai là không chạnh lòng. Những người Kỹ thuật viên từng chỉ biết cắm cúi bên sợi cáp, gắn modem, đo tín hiệu bỗng thấy rõ ràng hơn bao giờ hết về giá trị công việc của mình. Những hành động thầm lặng ngày nào, những đêm mưa gió giữa mùa dịch, giờ hóa thành chiếc bánh ngọt ngào trong tay, là lời cảm ơn cụ thể nhất, thật nhất.
Câu chuyện của TOP 30 Kỹ thuật viên Luôn Vui Tươi không phải chuyện của danh hiệu, của bảng vàng hay chiến công lớn lao. Đó là câu chuyện về sự tử tế âm thầm, về sự kiên cường không cần phô trương, và về hành trình kết nối không chỉ là internet, mà là trái tim với trái tim.
Kỹ thuật viên Nguyễn Bảo Anh (FPT Telecom Vũng Tàu), một trong những gương mặt tiêu biểu trong TOP 30 năm nay. Giọng anh trầm ấm, pha chút xúc động:
“Thật sự, tôi không nghĩ mình và gia đình lại được đón tiếp nồng hậu và đầy tình cảm như vậy. Khi cầm viên gạch có tên mình, tôi cảm thấy như đang để lại một phần trái tim tại đây. Cảm ơn nhà trường, cảm ơn các em, những ‘mầm xanh hy vọng’ vì đã chuẩn bị chu đáo và gửi đến chúng tôi món quà quý giá nhất. Là người Kỹ thuật, chúng tôi quen làm việc lặng lẽ nhưng hôm nay, chúng tôi cảm nhận rõ ràng rằng những việc mình làm không hề nhỏ bé nó chạm được vào trái tim người khác.”.
Chung cảm xúc ấy, vợ của Kỹ thuật viên Nguyễn Xuân Minh (FPT Telecom Đồng Nai) khẽ nắm lấy tay chồng, ánh mắt chị lấp lánh: “Lần đầu tiên, tôi được tham dự một hoạt động ý nghĩa như thế này. Tôi thật sự bất ngờ khi thấy các em học sinh yêu quý và biết ơn công việc của chồng mình đến vậy. Là người thân, tôi luôn biết anh ấy vất vả, có hôm mưa bão vẫn đi lắp mạng cho người dân. Nhưng hôm nay, tôi thực sự tự hào. Tự hào vì anh, vì FTEL, và vì những giá trị mà công ty đã lan tỏa.”.
Khi chiều buông trên sân trường, từng viên gạch đã mang tên người ký được đặt vào một góc nhỏ, chờ một ngày thành hình. Trên gương mặt mỗi người, có ánh cười, có giọt nước mắt. Nhưng trên tất cả, là niềm tin rằng trong mỗi kết nối mình tạo ra, có thể ẩn giấu một cuộc đời đang đổi thay.
Và như thế, chuyến đi kết thúc, nhưng câu chuyện thì vẫn tiếp tục ở mọi miền đất nước, nơi những người Kỹ thuật viên áo cam vẫn âm thầm giữ vững mạch sống số, thắp sáng những hy vọng mới. Kết nối không chỉ là tín hiệu, mà là yêu thương.
—
Xem trang tôn vinh TOP 30 KỸ THUẬT VIÊN LUÔN VUI TƯƠI tại đây: https://foxnews.fpt.vn/ftel-top30
HuynhNT7